NON NƯỚC THÀNH THƠ | | Cổng thông tin dòng họ Trần Nguyên Hãn
Những áng Thơ, Văn hay
NON NƯỚC THÀNH THƠ
NON NƯỚC THÀNH THƠ
Ông Trần Đức Lưu (PHƯƠNG QUANG CHÂU VÂN) thuộc họ Trần Pháp Độ (Tộc Trần, thị xã Hoàng Mai, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An). Với những chiến công hiển hách của Đức tổ Trần Nguyên Hãn và biết bao thế hệ con cháu trong dòng họ đã và đang góp phần làm cho non nước thành thơ đã cho ông cảm xúc để hoàn thành chùm thơ “NON NƯỚC THÀNH THƠ”. Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.

                                                       NON NƯỚC THÀNH THƠ

 

  

                                     1.  NÚI VIỆT 

                              Nước có giặc, núi uốn cung

                    Núi hoá rồng lửa trùng trùng biển khơi

                              Hoá lân, hoá ngựa, hoá voi

                    Núi anh hùng, núi cùng người công cao.

                             Nước nghèo khó, núi gian lao

                   Núi vượt bao dốc, trải bao trập trùng

                            Thảo thơm hiến gỗ, nuôi rừng

                   Mở lòng hiến mỏ, chung lưng với người.

                             Nước có biển, núi ra khơi

                  Núi cưới biển, núi sinh sôi hòn hòn

                            Vầng Hạ Long rạng nước non

                   Hoàng, Trường Sa – Hoàng, Trường Sơn một dòng!

                             Nước hình rồng, núi tạo long

                  Mạch long cuộn chảy nhiều sông nuôi đời

                             Nước tình núi gửi biển khơi

                  Sông mang dào dạt đến nơi núi nhờ.

                             Nước thần tiên, núi ngàn mơ

                 Non sông rực rỡ đón chờ tình yêu

                             Rồng Tiên về ở phúc nhiều

                 Núi thơ tạc dựng vương - triều - thi - ca.

                            Nước trọng nghĩa, núi xông pha

                 Mây thương quấn, đội sao và trăng soi

                           Lòng trầm tích ngọc sáng ngời

                 Núi thanh cao nối đất trời, dọc ngang.

                           Nước nhân văn, núi tụ vàng

                 Yên Tử thơm Núi - Phật - Hoàng - Trúc - Lâm

                           Núi mang Nghĩa Lĩnh trong tâm

                  Sinh bao núi Phật trời Nam cho đời.

                          Nước tình yêu, núi thành đôi

                  Vợ Chồng, Trống Mái… dưới trời làm thơ

                           Núi yêu, yêu đến bao giờ

                  Để cho người những ước mơ núi hoài.

 

 

                                    2.  SÔNG VIỆT

                   Sông Cái(1), sông Lớn(2)… sông làm mẹ

                   Sông Thương, sông Hiếu… đức sông con

                   Sông sử dòng dòng bao thế hệ

                   Sông thơ, sông hát nguyệt ôm tròn.

                   Đất nước Tiên Rồng, sông hoá rồng

                   Cửu Long, Hoàng Long… lượn mênh mông

                   Sông đầy ngọc, sông hoa đoá đoá

                   Sông Việt Hương thơm mãi mãi nồng.

                                                        

                      (1)Sông Cái: Sông Hồng

                      (2)Sông Lớn: Sông Mê Kông.

    

                                  3.  BIỂN VIỆT

 

                            Gối đầu lên bình minh

                            Hoàng hôn gác chân xinh

                           Tiên nữ nằm nghiêng biển

                            Hình dáng nước Việt mình.

 

                             Lung linh, đẹp lung linh

                            Rồng cưới Tiên biển tình

                           Trao Tiên chuỗi ngọc đảo

                            Biết lòng Rồng đinh ninh,

 

                            Biển Việt - biển tình yêu

                           Của Tiên Rồng muôn thuở

                           Sóng biển tình cuộn vỗ

                            Nước biển tình dâng triều.

 

                           Tình yêu của Tiên Rồng

                           Tình yêu nguồn cội Việt

                           Sóng hôn bờ da diết

                           Rồng hôn Tiên mặn nồng.

 

                          Tình yêu của Tiên Rồng

                          Tình yêu nguồn cội Việt

                           Bồng con lòng thủ tiết

                          Vợ hoá đá chờ chồng.

 

                           Ai mắt lưới trông mong

                          Trải tình đầy biển rộng

                          Ai ngọn gió đầu sóng

                          Cho biển tình xanh trong.

 

                          Biển Việt – cõi Tiên Rồng

                          Của đại dương bát ngát

                          Nơi tụ đẹp trời đất

                          Rực một vầng Hạ Long.

 

                          Biển Việt yêu thích ca

                          Sầm sịch biển sóng nhạc

                          Điệu dân ca, điệu khác

                          Các dòng sông mang ra.

 

                          Tiên mẹ ru biển tình

                          Đàn con ngoan chưa ngủ

                          Nhiều con vào bất tử

                          Thành Thần biển hiển linh.

 

                          Đàn con theo cha Rồng

                         Tung hoành nơi biển rộng

                         Giữ không gian Việt sống

                         Nên cuộc đời mênh mông.

                                                     

                                        4.  HẠ LONG

 

                        Tổ ấm Tiên Rồng trời xây

                        Nơi đại ngàn đại dương quấn quýt

                        Cá gọi đàn, chim ríu rít

                        Thơm ngát xanh trời, biển, cỏ cây.

 

                        Tiên theo mây ngũ sắc về đây

                        Rồng theo sóng trùng trùng bay đến

                        Nhả ngọc phun châu lời ước hẹn

                        Thành núi hòn hòn nối nước mây.

 

                         Rồng Tiên vui vầy Hạ Long

                         Mà nhớ Bái Tử Long điệp điệp

                         Hai vịnh như hai phòng tuyệt đẹp

                         Dưới Mái Nhà yêu hạnh phúc nồng.

 

                        Nên gió uốn xanh tóc thề thạch nhũ

                        Nên nắng nghiêng trắng đào bồng Trinh Nữ

                        Nên sóng mang dào dạt cho đời

                        Trống Mái viết Bài Thơ lên trời.

 

                        Ai bước vào phòng mẹ cha

                        Cũng muốn trở về thời thơ bé

                        Ai lạc vào Hạ Long kỳ vĩ

                       Cũng muốn hóa rồng vùng vẫy bao la.

 

                       Hạ Long hút hồn ta vào tạo hóa

                      Ta ôm Hạ Long tất cả vào lòng

                       Nhờ rồng chở bay đi muôn ngả

                       Cho trái đất này đâu cũng Hạ Long.

 

 

                                      5.  HẠ LONG 2 

 

                            Nuôi Đại kỳ quan hành tinh

                    Hạ Long nước Việt tụ linh đất trời

                           Tiên Rồng về ở sinh sôi

                   Nước non, biển núi chọn nơi tự tình.

 

                                             

                                   6.  SÔNG HỒNG

 

                     Võng điều sông Hồng mở lòng

                     Rước rồng thiêng về Thăng Long

                     Hay sông là rồng bay bổng?

                     Trời đỏ phù sa sông Hồng!

 

                     Hạt nào cho lúa trĩu bông

                     Hạt nào cho hoa thơm nở

                     Hạt nào đắp bồi châu thổ

                     Hỡi phù sa đỏ sông Hồng?

 

                     Dẫu trải qua nhiều triều đại

                     Dẫu đổi bao lần tên sông

                     Hồng Hà, Nhị Hà, sông Cái…

                     Sông một lòng ôm Thăng Long.

  

                     Đánh giặc, sông người đồng lòng

                    Tiếp sóng Bạch Đằng, Như Nguyệt

                     Hàm Tử, Chương Dương thành huyệt

                     Xác thù làm bẩn nước sông.

 

                     Cá chép sông Hồng hiển quý

                     Rồng sông ôm trọn vầng trăng

                    Cùng Đắc Nguyệt Lầu Lục Thủy

                    Thăng Long lộng lẫy cung Hằng.

 

                    Sông Hông cho ta cuộc sống

                    Cơm ăn, nước uống, hoa hồng

                    Và má hồng em, người mộng

                    Muôn hồng nguồn cội từ sông.

 

                    Sông mang đất nước trong lòng

                    Chảy qua tim nên sắc đỏ

                    Sắc sông trên hoa đào nở

                    Sông trao Mùa Xuân Thăng Long.

 

                     Mùa Xuân, người hội cùng sông

                     Kiệu rước nước sông tế lễ

                     Nước – sữa, lòng sông – lòng mẹ

                     Sinh dưỡng Văn Minh Sông Hồng.

 

 

                               7.  ĐÔI BỜ NHỊ HÀ

                            Bên Tam Đảo, bên Ba Vì

                   Cổ Loa soi bóng, bên thì Thăng Long

                           Thánh Gióng giữ chín tầng không

                  Thánh Tản sống với non sông ngọc vàng.

                           Bồ Đề Đại cáo ngân vang

                  Bên thì Gò Đống thơ Quang Trung rền

                           Nhị Hà một dáng rồng lên

                  Khí thiêng tụ kết hai bên Nhị Hà.

 

                                     8.  CỬU LONG

 

                         Chín Rồng xanh sông Cửu Long

                 Về với nước Việt, Mê Kông hoá rồng

                         Nuôi đồng bát ngát, mênh mông

                 Nuôi cây hữu nghị, sáu bông hoa tình.

 

                                       9.   BA VÌ

 

                           Đỉnh Vua, đỉnh Mẫu, đỉnh Nàng

                 Ba Vì núi tổ của giang sơn này

                           Khí linh trời đất tụ đây

                 Đền Thánh, đền Bác thiêng, cây xanh rừng.

                                                       

                                       10 TAM ĐẢO

 

                            Bồng bềnh ta lạc cảnh tiên

                 Tam Đảo mây quấn, Tây Thiên Mẫu thiền

                            Nghe linh thiêng vọng từ đền

                  Ba đỉnh chụm lại mới nên cõi này.

 

 

                                   11 . PHONG CHÂU


                             Con về Giỗ Tổ năm nay

                   Vui sao Bạch Hạc cũng bay theo cùng

                              Phong Châu nghĩa núi trập trùng

                   Tình ba sông lớn lòng chung Hồng Hà.

 

                             Cùng con trưởng quản quốc gia

                    Mẹ Âu Cơ nhớ bao la biển chồng

                              Biển núi sông của Tiên Rồng

                    Dọc ngang bờ cõi từ Phong Châu này.

 

                             Thiêng trời mây trắng tinh bay

                    Hồn linh Tổ đã về đây từ đầu

                             Hương trầm thơm ngát Phong Châu

                    Con cùng Bạch Hạc kính chầu Tổ tiên.

 

 

                                        12.  HỒ TÂY THIỀN

                            Tiếng chuông Trấn Quốc ngân hiền

                    Hồ Tây im sóng, hồ thiền lặng thinh

                             Hồ thành một khối thuỷ tinh

                     Mặc trăng rắc ngọc lung linh mặt hồ.

                              Lòng Hồ Tây chứa đầy thơ

                     Hoá ra hồ giữ đến giờ thơ hay

                              Và trong veo nước hôm nay

                     Là nhờ Trấn Quốc, Hồ Tây chuyên thiền.

 

 

                                    13.   BÁT TRÀNG

 

                           Cùng nước lửa, đất toàn năng

                    Theo sông Hồng đến Bát Tràng mới hay

                              Ẵm trời, đất trắng tinh mây

                    Bát Tràng đất hóa rồng bay lên trời.

 

                             Lò nằm, lò đứng, lò ngồi

                    Đất người vất vả, đất người tài hoa

                             Men lam, men rạn, men ngà

                    Hồn người đất nước lửa hòa gốm yêu.

 

                                      14.  HƯƠNG SƠN 

                             Nước đưa ta vào Hương Sơn

                    Gặp mùa Xuân chín xanh rờn cỏ cây

                             Khói Thiên Trù toả thơm mây

                    Núi theo núi kéo về đây đứng ngồi.

                              Lên chùa núi đội Oản, Xôi

                   Trống, Chiêng, Ngũ Nhạc liên hồi ngân vang

                              Chầu nghiêm Lân với Phượng Hoàng

                   Con Gà núi gáy mở toang cửa ngày.

                              Hương Sơn núi Phật là đây

                   Nơi từ bi ở nên đầy yêu thương

                              Núi lo cho cả đời thường

                    Kho Tiền, Lẫm Gạo và Buồng Tằm tơ.

                              Phúc cầu có Cậu, có Cô

                  Chúa vua thì có đẹp to Thuyền Rồng

                             Chùa Tiên, Hương Tích, Hinh Bồng

                  Tiên tìm người mộng ở trong cõi đời.

                             Hương Sơn cõng suối lâu rồi

                  Nguồn trời trong vắt nuôi người thế gian

                             Suối cho Đức Phật Giải Oan

                  Rửa người Bến Đục hoàn toàn sạch thơm.

                              Trúc Mai quấn quýt sớm hôm

                   Hoa Mơ trắng xoá rừng ôm mộng vàng

                              Đường lên hạnh phúc bậc thang

                  Tháng Ba Hoa Gạo lửa đang rực hồng.

                              Hương Sơn núi Phật xanh trong

                  Nơi yêu thương hội ấm lòng mùa Xuân

                             Hương Sơn thơm đẹp vô ngần 

                   Nơi Người Tiên Phật quây quần bên nhau.

                                      

                                     15.   CÔN SƠN

                             Ngoại về nuôi nấng Côn Sơn

                  Trồng tùng mong muốn cháu con như tùng

                             Thanh trong với nước lòng trung

                 Thanh Hư một động điệp trùng núi non.

                              Núi thơ, núi nghĩa Côn Sơn

                  Ngũ Nhạc và bảy hai con Phượng chầu

                             Lòng Côn Sơn tích ngọc châu

                  Giếng Ngọc và Thấu Ngọc cầu ai xây.

                            Thạch Bàn to nhỏ ai bày

                  Thơ Côn Sơn toả lung lay đất trời

                            Băng Hồ ơn lắm công Người    

                  Cho đời núi nghĩa, cho đời Côn Sơn.

                            Cao xanh sao lắm oán hờn

                  Hẹp hòi truy bức cháu con của Người

                           Thương Đông Hồ cháu nội trôi

                 Côn Sơn bị trảm đầu rơi bao đầu!

                           Nhìn mây quấn núi mà đau

                  Mây từ Vườn Vải vẫn màu khăn tang

                          Còn kia! Mây trắng Lô giang

                  Hôm nay ngày giỗ mây đang về đền.

                          Nghe tiếng Ngũ Nhạc ngân lên

                 Thơ Côn Sơn vọng vang rền núi linh

                          Giữa Thu trăng sáng hết mình

                 Tỏ tường thế thái nhân tình Côn Sơn.

 

 

                                      16. SÔNG CẦU

 

                         Sông Cầu, Như Nguyệt sông trăng

                 Chảy vào Quan Họ dung dăng, lững lờ

                         Dòng xanh say chảy lơ thơ

                 Say trăng, say cả hai bờ người xinh.

 

                        Người xinh ôm trọn bóng hình

                Sông trăng nên cũng đa tình như trăng

                        Lang thang ôm ấp bao làng

                Lượn như câu hát nàng chàng hội Xuân.

 

                        Hai bờ bên ái bên ân

                Bên xinh bên đẹp sông gần cả hai

                       Dòng Thương phía Lác chờ hoài

                Ngã ba tình ấy sông dài thương yêu.

 

                        Hào hoa sông có tên nhiều

                 Như Nguyệt, Nguyệt Đức, dân kêu sông Cầu

                        Thơ Thần vang vọng muôn sau

                 Ơn sâu Như Nguyệt, ơn sâu anh hùng.

 

                          Mùa Xuân Quan Họ tưng bừng

                 Nhớ nhung Như Nguyệt, nhớ nhung sông Cầu

                          Nhớ nhung lúng liếng mời trầu

                 Nhớ nhung người ngọc ngọt câu… đừng về

 

 

                                   17.  SÔNG ĐUỐNG

 

                     Sông Đuống đưa ta về nguồn cội

                     Kinh Dương Vương Thuỷ Tổ lăng, đền

                     Tắm Gội ta nhập vào lễ hội

                     Đỏ mặt trời Xích Quỷ đang lên!

 

                     Sông Đuống sinh Phù Đổng đầu lòng

                     Ba tuổi xung phong đi đánh giặc

                     Ngựa sắt, tre ngà tan trận mạc

                      Lên trời Thánh Gióng giữ trời trong.

 

                     Ta theo sông Đưống tới Bạch Đằng

                     Đường ra trận mấy lần thắng giặc

                    Ta hiểu vì sao sông đỏ sắc

                    Vì sao sông hội Lục Đầu giang.

 

                    Sông nức nở dòng dòng có máu

                    Sục sôi trào xô dãy oan khiên

                   Tiểu Than, Bảo Tháp, Lệ Chi Viên…

                    Đất dày, trời cao ơi! Có thấu.

 

                     Đưa Hồng Hà đến với Thái Bình

                    Đời đời nuôi Kinh Bắc văn minh

                    Sông Đuống thiện lành cao Thiên Đức

                    Chốn Thiên Thai nặng nghĩa, nặng tình.

 

                    Sông đưa ta vào thơ Hoàng Cầm

                    Vào hội Lim chìm trong Quan Họ

                    Người ngọc neo người ơi người ở…

                     Lung liêng yếm đỏ nón ba tầm.

 

 

                                  18.  SÔNG THƯƠNG

 

                           Đôi dòng mà chỉ một thôi

                  Dòng thương, dòng nhớ để rồi toàn thương

                           Nguồn nuôi Nhật Đức quê hương

                 Thái Bình hoà nhập, dẫn đường sông Thương.

 

  

                                      19. CỬA VIỆT

 

                           Cửa Việt, cửa sông Việt mà

                  Con cứ nước mắt tuôn ra dòng dòng

                           Người ôm Hiếu mãi xanh trong

                  Người ôm Thạch Hãn vào lòng đu đưa.

 

 

                                  20. SÔNG CÔNG CHÚA 

                                              

                            Bảy trăm linh sáu năm tròn (1)

                  Con yêu sông núi cầu hôn, ơn Người

                           Bóng hồng mở rộng đất trời

                 Cho đời gấm vóc, cho đời nhớ thương.

                          Dòng sông Công Chúa – sông Hương

                Nên quen quấn quýt phố phường, thành đô

                         Sông hoa, sông nhạc, sông thơ

                Sông ôm mây biếc, lững lờ ôm trăng.

                         Trường Sơn vạn lý Phật Hoàng (2)

                Cho chuông Thiên Mụ ngân vang thiện lành

                          Mỹ Lệ – hùng vĩ sinh thành

                Tụ Huế tình, nghĩa, hiền, thanh, ngọt ngào…

 

                          Dòng sông nước mắt ngày nào

                 Cho Huế nức nở, nghẹn ngào buồn theo

                           Buồn trong khẽ khẽ mái chèo

                 Buồn trong nhẹ nhẹ giọng neo lòng người.

                          Gái theo chồng, lệ lâu rồi

                 Chia ly nước mắt đầy vơi. Thương Người!

                          Khóc xa Đại Việt, xa vời

                 Khóc xa cha mẹ, xa nơi sinh thành.

                          Người không khóc, dạ sao đành

                 Khi hoa ong bướm tranh giành mật hương

                          Xứ đẹp đổ lắm máu xương

                Tham Sân Si gốc đau thương kiếp người!

                          Ai hoá núi Ngự Bình ngồi

                Để sông Công Chúa ôm… nuôi dạt dào?

                         Nuôi yêu thương với thanh cao

                 Huyền Trân Người đã nhập vào núi sông.

                         Muôn đời thơm núi Ngũ Phong

                Thơm sông Công Chúa - thơm dòng Hương giang

                         Thơm con sông Phật Hương Tràng (3)

                Ơi con sông! Núi - Phật - Hoàng nguồn trong .

                                                                     

    (1) Tính từ năm Công chúa Huyền Trân về nhà chồng (năm 1306).

    (2) Thượng Hoàng Trần Nhân Tông kinh lý phương Nam đến tận kinh đô Chiêm Thành năm 1301.

    (3) Hương Tràng: Pháp danh của Huyền Trân năm 1309 khi Người tu ở núi Trâu Sơn, Bắc Ninh.

           

                                          21.  HỒNG LAM

                            Vắt kiệt đất thành sông ví dặm

                           Còn lại đồng lúa héo, thơ tươi

                            Dọc ngang núi ôm trời, biển thẳm

                            Hồng Lam ơi! Con mãi yêu Người.

 

                                       

                                           22.  LAM HỒNG

 

                                Cố đô Xích Quỷ Lam Hồng

                      Nơi sinh Sùng Lãm Lạc Long Rồng Trời

                                Mẹ Tiên sinh bọc giống nòi

                      Muôn đời Mẹ Việt ru nôi Lam Hồng.

 

                                        23.  ĐÀ NẴNG 

                                Đà Nẵng phố biển, núi, sông

                      Nơi Người, Tiên, Phật về đông hội mừng

                               Núi cưới biển vui quá chừng!

                     Sông Hàn mai mối, trời bừng pháo hoa.

                               Bà Nà, Bãi Bụt, Tiên Sa

                     Ba chùa Linh Ứng cả ba thiện lành

                               Non Nước, Âm Dương, Ngũ Hành

                     Trời thành ngọc bích, đất thành ngàn hoa.

                               Đoá sen kỳ vĩ Sơn Trà

                    Thơm Chân, Thiện, Mỹ Phật Bà toả ra

                              Đẹp bao la quấn thành Đà

                    Đẹp bao la quấn đôi ta ấmtình.                                

                              Em ơi! Đà Nẵng địa linh

                   Hôm nay đám cưới chúng mình nhiều hoa

                             Đà Nẵng lo cưới cho ta

                   Hoa - tình - quả - phúc dâng Đà Nẵng yêu.  

                                               

                                      24.  NINH THUẬN

                           Ninh Thuận nắng, nắng chang chang

                   Suối Tân Sơn nóng, Phan Rang nhiệt tình

                          Xương rồng hoa nở tươi xinh

                   Kệ đời gian khó trên mình đầy gai!

                           Đồi nắng – đồi cát trải dài

                  Tháp Chàm lóng lánh một vài giọt rơi*

                           Xanh xanh biển, xanh xanh trời

                   Bãi Bình Tiên, Suối Tiên… người thành tiên.

                           Rừng khô Núi Chúa tài nguyên

                  Đá Bắc Ái chẳng ai quên tiếng đàn 

                          Thương yêu Ninh Chữ vô vàn

                 Thương mồ hôi đọng giàn giàn giọt nho…

     *Ý thơ Văn Cao: “Từ trời xanh/ rơi/ vài giọt tháp Chàm…”  (Quy Nhơn)

 

                                      25.  NHA TRANG

 

                         Không về trời, Thần hoá Nha Trang

                         Để lại đẹp, hương trầm, biển đảo

                         Ơn Ponagar Thần Sắc và Sáng Tạo

                         Các con nay mới có ngọc vàng.

 

                         Nha Trang! Con không dám gọi nàng

                         Bởi con biết Thần linh thiêng lắm

                         Vịnh mát lành ôm con khi tắm

                         Là Thần ôm con đó - Nha Trang!

 

                         Sắc đẹp muôn đời ham dụ dỗ

                         Sóng bạc đầu cũng thích lả lơi

                         Nha Trang dựng Hòn Chồng, Hòn Vợ

                         Nhắc nhở ai chung thuỷ trọn đời.

 

                         Đẹp, sáng tạo với người gắn kết

                        Tháp Bà to chẳng thể vĩnh hằng

                        Thần Ponagar linh đã Nha Trang

                        Mãi mãi sống trong lòng nước Việt.

 

                                     PHƯƠNG QUANG CHÂU VÂN

 

Các tin bài khác:
24/09/2018 : CÔN SƠN
18/06/2018 : ĐỀN CỬA
02/05/2018 : 64 QUẺ DỊCH
28/01/2018 : HỒN VIỆT
18/09/2017 : ĐẠO
05/03/2017 : CÔ TỔ
Liên kết website
Tìm kiếm
Hỗ trợ trực tuyến
Mr. Trung : 0913 985 589
Thông báo dòng họ
Video
   LỄ THÀNH LẬP HỘI ĐỒNG LÂM THỜI HỌ TRẦN VIỆT NAM
Thống kê truy cập
Online: 158
Tổng truy cập: 1265462
Nội san dòng họ
  • QUÝ HƯƠNG TỨC MẶC HỌ TRẦN VÀ NGUYÊN TỔ HOÀNG ĐẾ TRIỀU TRẦN RỪNG THẦN Nội san dòng họ Nội san dòng họ